Thành viên của đội hậu sự gồm một tình nguyện viên Phật giáo là sư Minh Hiển (đến từ chùa Bửu Long, TP.HCM) và bốn tu sĩ Công giáo là Lương Thanh Tùng, Bùi Văn Pháp, Nguyễn Ngọc Chinh, Nguyễn Văn Quang.
Thầy tu lấy rác, phát cơm
Việc thành lập đội hậu sự xuất phát từ tình hình thực tiễn có nhiều biến chuyển khó lường, nhất là trong những ngày đầu đi vào hoạt động của Bệnh viện (BV) dã chiến số 12. Vào thời điểm ấy (gần cuối tháng 7.2021), BV này có vài ca trở nặng nhưng liên hệ tuyến trên không được.
Ban giám đốc nhận định tuyến trên đã quá tải, nên vẫn tăng cường y bác sĩ nỗ lực hết sức điều trị cho bệnh nhân, đồng thời lập đội hậu sự phòng tình huống xấu nhất xảy ra. Theo đó, thành viên đội hậu sự sẽ có mặt bên cạnh bệnh nhân trong giây phút họ lâm chung, tổ chức khâm liệm cho họ. Sư Minh Hiển tụng kinh để họ được an nghỉ hoặc các tu sĩ Công giáo sẽ thực hiện nghi thức phó dâng và từ biệt.
Ai nấy đều thở phào khi đội hậu sự không phải làm việc hệ trọng trên. Bởi sau đó, Sở Y tế TP.HCM đã vào cuộc can thiệp và tìm giải pháp tháo gỡ vấn đề chuyển bệnh nhân nặng lên tuyến trên.
Dù vẫn thuộc đội hậu sự, các tu sĩ này chủ yếu đi dọn rác, phát cơm cho bệnh nhân. Ngoài ra, các thành viên còn tham gia đội hậu cần khuân vác hàng hóa, vật dụng cho BV.
Có những hôm khiêng cơm từ ngoài đường vào sảnh lô E của BV, tôi thấy sư Minh Hiển đứng sẵn chờ nhận các suất cơm cho bệnh nhân. Không để bệnh nhân phải chờ lâu, sư vội vã kiểm đếm số lượng rồi nhanh chóng lên lầu 4 mặc đồ bảo hộ, cùng một số tình nguyện viên và dân quân tự vệ tỏa ra các lô phân phát cơm. Những hôm đó, sư Minh Hiển và đồng đội ăn cơm muộn hơn mọi người sau khi đã hoàn tất việc phát cơm cho bệnh nhân ở từng phòng.
Cũng như nhiều thành viên trong đội hậu sự, sư Minh Hiển thường xuyên đi dọn rác các phòng bệnh nhân và kéo rác đi đổ tại điểm tập kết. Bình quân mỗi ngày, các ê kíp dọn rác khoảng 10 tầng lầu/lô (tổng cộng có 6 lô).
“Công việc của sư ở đây có khó nhọc không ạ?”, tôi hỏi. Sư Minh Hiển cho biết: “Việc lấy rác chỉ nguy hiểm ở chỗ lây nhiễm thôi. Chúng tôi mặc đồ bảo hộ, lấy rác rất thận trọng vì tiếp xúc trực tiếp với nguồn lây nhiễm. Còn xét về vất vả, vẫn không bằng làm ở chùa. Ở chùa chúng tôi làm rất nhiều việc: lấy rác, lau dọn, nấu ăn…”.
Theo sư Minh Hiển, ban đầu, sư đăng ký chăm sóc bệnh nhân (từ ngày 22.7 - 22.9). Tuy nhiên, sư nhận thấy những người chăm sóc bệnh nhân cần phải có chuyên môn. Sư Minh Hiển đúc kết: Mình không có chuyên môn, mình dọn rác cũng là gián tiếp chăm sóc bệnh nhân.
Trong công việc hằng ngày, sư Minh Hiển thường đi cùng hai tu sĩ Công giáo. Sư Minh Hiển nhìn nhận : “Các anh Công giáo rất thân thiện, như anh em với nhau, không có gì phân biệt”.
|
“Nghĩ cảnh bệnh nhân ra đi đơn độc, xót xa lắm !”
Ngày 20.8, tôi và sơ Duyên Anh, sơ Hồng Nhiên sau khi lau dọn vệ sinh lầu 2, chuẩn bị thu dọn đồ nghề thì gặp thầy Lương Thanh Tùng và thầy Nguyễn Ngọc Chinh ở đội hậu sự mới đi đổ rác cho bệnh nhân trở về. Đầu tóc và lưng áo thầy ướt đẫm mồ hôi.
Sơ Duyên Anh nói vui: “Con cầu cho các thầy đội hậu sự thất nghiệp mãi mãi, để không có ai chết”. Thầy Chinh bộc bạch: “Chúng em làm hậu sự nhưng mong không có việc ở đội này. Có những hôm kéo thùng rác đi ngang phòng cấp cứu, thấy người bệnh nằm hồi sức cấp cứu nhiều mà thương cho họ. Chúng em mong sao họ đừng tới khâu đó!”.
Trong khi đó, thầy Tùng tâm tư: “Ở BV này, bệnh nhân nặng là được chuyển lên tuyến trên. Nhưng ở một số BV khác, có nhiều người chết mà mình không giúp được họ. Mình không mong có ai chết đâu, nhưng nghĩ cảnh bệnh nhân ra đi một mình đơn độc, xót xa lắm!”.
Thầy Tùng cho hay gần đây, một linh mục trong nhà dòng mắc Covid-19 và chết không có ai bên cạnh. Thầy Tùng ngậm ngùi: “Một linh mục mà cả cuộc đời ngài đã phó dâng cho biết bao nhiêu người, cử hành thánh lễ cho biết bao nhiêu người chết. Thế nhưng đến lúc ngài ra đi, không có ai bên cạnh, không ai phó dâng và tiễn biệt…”.
Nói về đội hậu sự tại BV dã chiến số 12, thầy Tùng chia sẻ: “Mình mong đội này luôn thất nghiệp cho đến ngày giải thể. Nhưng mình thấy thương cho bệnh nhân xấu số ở những nơi khác, nên mình ước ao giá như được ở gần họ lúc đó, đồng hành với họ trong giây phút cuối cùng. Mình thấy tội và muốn giúp họ, nhất là người già thường rất sợ hãi trong thời khắc đó”. (còn tiếp)
Năng lượng nội tâm
Cả ngày mặc đồ bảo hộ, buổi sáng thì đi lấy mẫu bệnh phẩm, buổi chiều đi lau chùi hành lang và dọn rác cho bệnh nhân, sơ Đinh Thị Dung (tình nguyện viên) khiến chúng tôi nể phục bởi sự dẻo dai. Chứng kiến sơ Dung cùng một sơ lau dọn một lúc sạch sẽ rác 5 tầng lầu, một bạn trẻ ngất ngư trong đồ bảo hộ, hỏi: “Sơ có phải là… người bình thường không? Sao sơ làm được 5 tầng luôn vậy?”. Sơ Dung nêu bí quyết: “Em cứ làm từ từ, hít thở đều. Mình làm việc gì thì chỉ tập trung, đặt cái tâm vào việc đó. Khi mình dọn rác, nên nghĩ tới việc giúp bệnh nhân có môi trường trong sạch, mau lành bệnh. Lúc đó, mình mới có động lực, có năng lượng nội tâm và sẽ có sức bền. Còn nếu mình làm chuyện này nghĩ chuyện kia, để đầu óc lung tung thì sẽ mau kiệt sức”.
Ngoài áp dụng bí quyết “năng lượng nội tâm”, chúng tôi chia sẻ kinh nghiệm uống nhiều nước, uống sữa hoặc chút mật ong (nếu có) trước khi mặc đồ bảo hộ làm việc trong nhiều giờ. Nhờ vậy, những lần sau, chúng tôi ít bị kiệt sức...
|
Bình luận (0)