|
Chiếc bánh ít ấy, lần đầu tôi “hội ngộ” là khi về nhà chồng lần đầu tiên. Tôi thích món bánh ít quê mùa và giản dị ngay lập tức. Vậy là sau này, biết con trai, con dâu thích bánh ít, má chồng từ đêm trước đã máy gạo nếp thành bột, để dành sẵn khi nào cả nhà tôi về, là bắt đầu ra tay làm món bánh sở trường của má. Má ra chợ “tuyển” một miếng thịt ba chỉ heo quê ngon nhất chợ, rồi mua thêm chút hành lá, chút đậu xanh... Thịt ba chỉ xắt thành từng miếng nhỏ, ướp kỹ lưỡng các loại gia vị, rồi xào tất cả lên. Khi nhấc nồi nhân xuống, má cho hành lá xắt nhỏ vô trong đó, đảo nhanh tay. Mùi nhân thơm nức mũi. Má lấy đậu xanh đã ngâm kỹ, tróc vỏ, đãi sạch, chỉ lấy những “ruột” hạt đậu vàng ươm... Má hong trên lửa, bỏ chút muối, chút tiêu. Hong chín là trút luôn vô nồi nhân thịt, đảo cho toàn bộ trộn lẫn với nhau.
Xong phần nhân, má mới bắt đầu nhào bột. Bột nếp má cho lượng nước ấm vừa phải, nhào cho đến khi bột hết dính tay. Má ngắt từng miếng bột vừa phải, rồi múc một muỗng nhân nhét vô trong miếng bột, bọc lại để không lòi nhân ra ngoài; sau đó để đấy rồi lấy lá chuối. Những miếng lá chuối bề ngang dài hơn gang tay, bôi lên đó một chút dầu phụng, bỏ bánh đã bọc nhân lên, gói lại nhanh tay. Sau đó bỏ vô nồi hấp cách thủy. Bánh chín, mùi thơm ngào ngạt cả nhà.
Bánh càng nóng, ăn càng ngon. Chiếc bánh ít nằm gói gọn trong miếng lá chuối nên được nhuộm màu xanh nhẹ của lá, không trắng trong như chiếc bánh ít phố, nhưng mùi vị của bánh thì ngon đậm đà. Cắn một miếng bánh, độ mềm mại, dẻo dai của bánh cộng với nhân bánh thấm tháp, vị ngon cứ đọng nơi đầu lưỡi... Có lẽ vì vậy mà tôi đâm “nghiện” lúc nào không hay. Và mỗi lần về quê là lại được thưởng thức món bánh quê mùa, nhưng ngon đậm đà, khó quên...
Bảo Nguyên
Bình luận (0)