Cách ly do dịch Covid-19: 14 ngày thương nhớ…

29/03/2020 07:41 GMT+7

'Biết mình đang cách ly tại nhà không đi mua đồ ăn được, bạn bè đã gửi đến rất nhiều', 'Các nhân viên y tế nhẹ nhàng, tận tình, chu đáo khiến mình vô cùng xúc động. Thật ấm áp', 'Tôi gọi đó là 14 ngày thương nhớ'...

Đó là những lời tâm sự của rất nhiều bạn trẻ đang thực hiện cách ly tại nhà hoặc cách ly tập trung theo quy định để đảm bảo công tác phòng chống dịch Covid-19.

“Để anh mua đồ ăn tối cho em”

Huỳnh Lưu Đức Toàn, nghiên cứu sinh tại Trường Quản lý Otto Beisheim , trở về từ Đức và được đưa vào Bệnh viện Bệnh nhiệt đới Diên Khánh (Khánh Hòa) ngày 15.3 để cách ly. Phòng của Toàn ở đa số là khách du lịch từ châu Âu tới như Áo, Anh, Hà Lan...
Toàn kể: “Mình được ô tô đến tận nhà chở vào bệnh viện. Anh điều dưỡng thấy mình mới tới chưa kịp báo cơm nên nhẹ nhàng, ân cần nói: “Để anh mua đồ ăn tối cho em”. Hôm sau, chị điều dưỡng dọn phòng còn hỏi: “Em uống cà phê không chị mua giùm cho”. Thật dễ thương!”.
Không chỉ cảm thấy ngon miệng bởi những suất ăn đủ chất “ngon hơn cả cơm ở căn tin Đức”, Toàn còn xúc động bởi thái độ chu đáo tận tình của các nhân viên y tế trong bệnh viện. “Anh điều dưỡng luôn nói khi nào cần thì báo anh thay drap giường. Bên cạnh đó, cứ 2 tiếng đồng hồ, anh lại vào mở cửa sổ cho thoáng phòng. Sàn nhà và nhà vệ sinh luôn được tẩy trùng sạch sẽ. Không chỉ vậy, bữa ăn của các bạn nước ngoài được nấu khác với người Việt. Chẳng hạn khách Nga được ăn súp vì các bạn không quen ăn cơm. Điều đó cho thấy bệnh viện rất tâm lý và quan tâm từng chút một”, Toàn chia sẻ.
Sau khi xét nghiệm lần 1 có kết quả âm tính, Toàn tiếp tục được chuyển sang khu cách ly nằm trong Trường Quân sự tỉnh Khánh Hòa. Tại đây, Toàn và mọi người tiếp tục xúc động bởi “chị quân y” vô cùng dễ thương và chu đáo. “Tụi mình thấy hơi nóng, xin quạt chị đi lấy quạt liền. Theo quy định là không cấp bột giặt, chỉ cấp clo ngâm đồ nhưng khi tụi mình ngỏ lời, ngày hôm sau chị đi phát bột giặt cho từng phòng. Phòng mình có 2 nam, chị sợ tụi mình đói nên tự đặt thêm cơm”, Toàn kể thêm.

Công bố các bệnh nhân từ 174 đến 179 mắc bệnh Covid-19

Trong khi đó, Lương Trọng Nghĩa (làm việc tại Tập đoàn Liên Thái Bình Dương) trở về từ châu Âu, vì đủ điều kiện cách ly ở nhà nên Nghĩa không phải đến khu tập trung. Những ngày này, Nghĩa vô cùng xúc động khi được bạn bè, cả những người thân quen hay chỉ biết nhau trên Facebook, quan tâm và chia sẻ bằng cách hằng ngày gửi đồ ăn đến tận nhà.
14 ngày thương nhớ…1

Huỳnh Lưu Đức Toàn (trái) và bạn cùng phòng cách ly đến từ Nga

Ảnh: NVCC

Nghĩa cho biết: “Bình thường mình ít phiền ai, thường tự lo cho bản thân. Khi mình ở trong 4 bức tường không bước chân ra khỏi cửa mới thấy mình được yêu thương quá. Ngày nào bạn bè cũng hỏi có ổn không, sếp cũng hỏi thăm thường xuyên.
Có bạn còn nhận “nuôi trọn” 14 ngày. Thậm chí, bạn bè còn mua cả dây cho mình tập thể dục, chắc sợ mình cách ly chỉ ăn với ngủ sẽ mập ra”.

Vì đó là quê hương

Nguyễn Thu Hương, du học sinh Việt Nam tại Hàn Quốc,  về nước được đưa đi cách ly tại Trường Quân sự tỉnh Khánh Hòa và hiện đã xong 14 ngày. Hương rời khu cách ly với tâm trạng của một người “vừa kịp gắn bó đã phải chia xa”. Hương gọi đó là “14 ngày thương nhớ”, vì những tình cảm yêu thương mà mọi người dành cho nhau giữa mùa dịch.

Tuyệt vời nhất là sự tận tâm, nhiệt tình, chu đáo của các bác sĩ, nhân viên y tế, các anh bộ đội. Trời thì nóng bức nhưng anh chị nào cũng phải mặc đồ bảo hộ, chạy lui chạy tới sắp xếp ổn thỏa cho hàng trăm người

Nguyễn Thu Hương du học sinh Việt Nam

Hương kể: “Tụi mình từ khắp nơi được đưa vào khu cách ly, không ai quen biết ai. Nhưng sau vài ngày, mọi người trở nên thân thiết. Tuyệt vời nhất là sự tận tâm, nhiệt tình, chu đáo của các bác sĩ, nhân viên y tế, các anh bộ đội. Trời thì nóng bức nhưng anh chị nào cũng phải mặc đồ bảo hộ, chạy lui chạy tới sắp xếp ổn thỏa cho hàng trăm người. Không ai thể hiện sự khó chịu, mà rất nhẹ nhàng, thân thiện, hòa nhã. Tụi mình ai cũng trẻ khỏe nhưng chỉ vì không được ra ngoài, nên từ những việc nhỏ nhất như mua sim điện thoại, bàn chải đánh răng, dây buộc tóc... đều phải nhờ các cô chú, anh chị mua giùm. Vậy mà mọi “nhu cầu” đều được đáp ứng, thật xúc động vô cùng”.
Vũ Việt Linh, du học sinh trở về từ Cộng hòa Czech, đang cách ly tại Q.12, TP.HCM cũng cho biết vô cùng xúc động khi được chăm sóc y tế chu đáo, ân cần. “Những lúc như thế này mới thấy quê hương gia đình luôn là nơi ấm áp nhất để trở về khi chúng ta không may gặp hoạn nạn, khó khăn”, Linh bày tỏ. Cùng cảm nhận ấy, Huỳnh Lưu Đức Toàn chia sẻ mình “thực sự có cảm giác các chú bộ đội, các chị quân y và những người ở khu cách ly như người trong nhà, ấm áp và ngọt ngào lắm”.
Chị Hồ Thị Mai Hiên, nhân viên chăm sóc sức khỏe tại khu cách ly Trường Quân sự tỉnh Khánh Hòa vẫn được các bạn trẻ ở đây gọi trìu mến là “chị quân y”. Mỗi ngày, chị Hiên chăm sóc cho hàng trăm người, từ kiểm tra sức khỏe đến việc đáp ứng những nhu cầu nhỏ nhất như mua sim điện thoại, kem đánh răng, đồ ăn thêm…
Chị Hiên cho biết: “Tôi lập Zalo kết nối với 14 phòng, ai có nhu cầu gì thì nhắn, đọc xong tôi sẽ sắp xếp, cố gắng đáp ứng đủ. Mấy ngày đầu do lượng người quá đông, mỗi người nhờ mua một thứ, mình mệt quá đôi lúc có ý nghĩ thôi không mua giùm nữa. Nhưng lại sợ tụi nhỏ buồn, thiếu thốn, thấy thương nên lại giúp. Hơn chục ngày dù ngắn ngủi, nhưng đủ để mọi người xa lạ trở nên thân thiết, gắn bó với nhau. Lúc kết thúc cách ly, các bạn ấy quyến luyến với chúng tôi lắm. Ra ngoài rồi các bạn nhắn tin cảm ơn, nói lời thương nhớ. Có em còn nói khi nào em thành đạt sẽ mời chị sang Hàn Quốc chơi. Những tình cảm đó khiến tôi xúc động”.
Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.