Sau thời gian dịch bệnh kéo dài, rồi môi trường làm việc văn phòng lặp đi lặp lại nhàm chán, những “drama” không hồi kết chốn công sở cảm giác tâm hồn tôi như đang bị bào mòn cạn kiệt. Một chuyến đi lúc này có lẽ sẽ cứu rỗi cho tháng ngày nhạt nhẽo vô vị vừa qua. Nha Trang, Đà Lạt, Quy Nhơn… một danh sách các địa điểm nổi tiếng hiện lên, đi đâu bây giờ? Và Cần Thơ là địa điểm mà tôi đã lựa chọn cho chuyến đi này. Lý do ư? Có lẽ bởi mảnh đất miền Tây này vốn nổi tiếng với những vườn trái cây ngọt lành và tôi lại là đứa “hảo ngọt”.
Một góc Cần Thơ nhìn từ trên cao |
đào ngọc thạch |
Sau 2 tiếng ngồi máy bay, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt tôi chính là bầu trời mây ngút ngàn và trải rộng vô tận. Khác với Hà Nội, mỗi khi nhìn lên bầu trời chỉ thấy một khoảng nhỏ bé vì bị che lấp bởi các tòa nhà cao tầng nối liền nhau thì nơi tôi vừa đặt chân đến – Cần Thơ – một bầu trời mây trắng thoáng đãng, cảm giác như được “giải phóng” tầm mắt mà không hề bị vướng bởi một tòa cao ốc nào.
Việc đầu tiên tôi làm là tìm một chỗ ăn trưa, cần phải ăn để nạp năng lượng trước khi đến với những kế hoạch khác. Tôi lựa chọn quán "Hồi đó”, một quán ăn nằm trên phố nhỏ Trần Bình Trọng. Đã 12 giờ trưa hơn nên quán rất đông đúc, không gian quán được thiết kế như một căn nhà cổ, với những bộ bàn ghế đã nhuốm màu thời gian, rồi cả chiếc “vô tuyến”, điện thoại bàn, cái đèn dầu nhỏ treo phía ngoài nhà đều… rất xưa. Thực đơn của nhà hàng cũng là những món ăn dân dã quen thuộc. Sau khi xem qua, tôi đã chọn ăn cơm cá lóc kho tộ và canh chua bông điên điển. Cảm nhận đầu tiên về món ăn này đó là có chút ngọt, nhưng không phải là cái ngọt nước đường bình thường, mà là cái ngọt thơm trong miếng cá kho, tô canh với bông điên điển có vị rất thanh mát, không bị ngậy. Sau bữa trưa đầy đủ chất dinh dưỡng này, tôi trở về căn homestay để nghỉ ngơi và cũng chuẩn bị cho những kế hoạch buổi chiều.
Mưa! Một chút ảnh hưởng đến kế hoạch đi chơi buổi chiều như ban đầu, nhưng thay vì ngồi buồn phiền trách ông trời chả thương người con gái lặn lội từ phương bắc xa xôi vào đây, tôi quyết định mượn cây dù của chủ nhà đi ra ngoài phố tản bộ. Ghé vào một quán cà phê ở đầu ngõ với không gian hiện đại, tôi gọi một cốc cà phê sữa và tìm chỗ ngồi ngay gần ban công để có thể vừa đọc sách vừa ngắm mưa bên ngoài. Đang nghĩ vẩn vơ thì trời tạnh. Quyết định không thể để ngày đầu tiên đến đây trôi qua như vậy, tôi thuê một chiếc xe máy, thử “lượn” một vòng thăm thú phố xá xem sao.
Điểm đầu tiên tôi đến chính là Đền Thờ Vua Hùng ở phường Bình Thủy. Một địa điểm tham quan đang được rất nhiều người quan tâm. Không gian ở đây rộng lớn, xen lẫn khu vực nhà thờ xây kiên cố nguy nga, là những khoảng sân rộng có cả hồ nước với hoa sen, hoa súng tỏa sắc thơm ngát.
Ngày hôm sau, dậy từ 4 giờ sáng để đi chợ nổi cũng là một trải nghiệm mới mẻ. Lúc này trời vẫn còn tối, nhưng khu vực bến tàu đi chợ nổi đã khá đông đúc rồi. Hành trình khám phá Chợ Nổi Cái Răng kéo dài trong khoảng 2 tiếng, nghe theo hướng dẫn của người lái thuyền, tôi mặc chiếc áo phao bảo hộ để sẵn sàng cho lần đi chợ nổi đầu tiên của mình. Sau khoảng 20 phút, tàu đưa tôi và một nhóm khách nhỏ khác đến với khu vực buôn bán chính ở chợ.
Hơn 6 giờ, trời đã hửng sáng, những tia nắng đầu tiên trong ngày đã lấp ló sau những đám mây. Những chiếc ghe thuyền với đủ thứ hàng hóa đang chạy trên mặt nước sông Cần Thơ rất nhộn nhịp. Các thuyền ở đây chủ yếu bán những mặt hàng nông sản như hoa quả, trái cây. Nào sầu riêng, măng cụt, chôm chôm, nhãn... có cả những loại quả mới nhìn lần đầu rất giống trái dứa miền bắc nhưng được gọi là khóm – loại quả rất to và mọng nước. Thỉnh thoảng có vài ghe thuyền bán đồ ăn sáng như hủ tiếu, mì nước hay cà phê ghé đến. Cảm giác ngồi trên chiếc thuyền nhỏ lênh đênh trên sông nước ăn một tô hủ tiếu rồi uống cốc cà phê cũng khá là “chill”.
Tiếng chào mời của những người bán hàng, nụ cười, những giọt mồ hôi, tiếng tàu thuyền chạy qua chạy lại trên vùng sông nước bao la quả thật rất thú vị. Sau những giây phút rất sôi động khi đi thăm chợ, tôi chạy xe máy đến những ngôi chùa nổi tiếng như chùa Ông, chùa Phật Học và chùa Khmer Munirensay. Mỗi ngôi chùa có một nét đẹp cổ kính riêng, nhưng ấn tượng nhất với tôi có lẽ là chùa Khmer Munirensay bởi lối thiết kế đậm chất “Angkor”, được phủ lên mình màu sơn vàng rực rỡ, tượng trưng cho sự thịnh vượng và may mắn.
Đến với nhà cổ Bình Thủy, một địa điểm nổi tiếng, từng là lựa chọn của rất nhiều nhà làm phim nổi tiếng, trong đó có bộ phim Người tình của đạo diễn người Pháp Jean Jacques Annaud. Ngôi nhà có lịch sử lâu đời và giá trị không chỉ nằm ở lối kiến trúc kết hợp nghệ thuật Á - Âu mà còn là câu chuyện của một gia đình truyền thống giàu có của mảnh đất Tây Đô này.
Rời nhà cổ, tôi có một chuyến đi ngắn đến với Cồn Sơn – một khu du lịch sinh thái mới đang được đầu tư phát triển. Giữa mênh mông sông nước, Cồn Sơn có những khu chăm nuôi cá phong phú, bên cạnh đó là những khu vườn với nhiều loại trái cây ngon lành như nhãn, bưởi, mận đang được người dân miệt mài chăm bẵm. Hình thức du lịch miệt vườn đang ngày càng được khách du lịch yêu thích, lý do đơn giản là đến đây bạn như trở về với khu vườn tuổi thơ ngày nào, tránh xa những tiếng còi xe, xô bồ của chốn đô thị, chỉ còn tiếng chim hót, gà gáy, tiếng cá bơi lội, những món ăn dân dã bản địa và những câu chuyện hóm hỉnh của người dân nơi đây.
Hai ngày ở Cần Thơ, thật khó để nói rằng đã đi và hiểu được hết vẻ đẹp của một thành phố đang có sự phát triển đan xen giữa đô thị nhộn nhịp nhưng vẫn còn những nét văn hóa đặc trưng của mảnh đất miền Tây sông nước đầy nắng gió với con người hiền hậu thân tình. Có thời điểm trong chuyến đi tôi đã nghĩ khả năng mình chọn sai nơi đến, chả có chỗ chụp ảnh sống ảo nào để khoe trên Facebook cả. Nhưng giờ đây khi ngồi viết những dòng này và nhớ lại thời gian ở đó, tôi thấy bản thân đã có những trải nghiệm quý giá cho chính mình, những món ăn, những con người đã gặp, những địa điểm đã đến… tất cả đều được bản thân ghi nhớ bằng chính đôi mắt của mình chứ không phải qua một thước phim, đoạn văn nào cả.
Mỗi chuyến đi đều để lại những dấu ấn riêng cho mỗi người, là chuyến đi để bạn nhìn ngắm cuộc sống xung quanh và cũng là để nhìn thấy bản thân đã mạnh mẽ, đã biết yêu thương cuộc sống này hơn. Tôi sẽ trở lại Cần Thơ ở một dịp khác trong tương lai, có thể sẽ rủ thêm bạn bè người thân đi cùng, sẽ đi đến những mảnh đất khác như An Giang, Sóc Trăng, Bạc Liêu,… Đi để ngắm nhìn, trải nghiệm những miền văn hóa đặc sắc của đất nước mình và để bản thân biết trân trọng cuộc sống này hơn.
Bình luận (0)