1. Một người quen của tôi kể rằng. Năm ngoái, anh cùng gia đình đi hỏi vợ cho người em ở Vĩnh Phúc. Đường từ Ninh Bình đến Vĩnh phúc khá xa, nhà trai phải đi sớm, không kịp ăn sáng. Giữa đường, bụng đã có kiến bò, cả đoàn quyết định ăn sáng. Anh lái xe bảo, vùng này họ bán hàng chặt chém lắm và anh khuyên cả nhà chịu nhịn đói thêm chút nữa, đến đoạn đường tới hãy ăn. Chú rể tương lai hăng hái: "Không sao! Để cháu chi, mà mình hỏi giá trước khi ăn thì ai bắt chẹt được".
Cả nhà vào quán, chủ quán hỏi ăn gì, trả lời ăn phở. "Mà giá bao nhiêu vậy?". Chủ quán trả lời: "25.000 đồng!". Thấy cũng không đắt chú rể kêu: "Cho 6 bát!".
Phở được bưng ra 6 bát. Thấy không có thịt thà gì? Chú rể định hỏi thì người phụ quán bưng ra một đĩa thịt gà chặt miếng. "Ở đây không giống quê mình: thịt gà lại không xếp ngay trong bát phở", chú rể nghĩ.
Ăn xong, chủ quán tính tiền. Chú rể móc túi ra 200.000 đồng. Chờ trả lại 50.000 đồng. Thấy người giúp việc còn đứng chờ chưa trả lại tiền dư, chú rể tương lai định hỏi thì người chủ lại gần nói: "Dạ, thưa quý anh, quý anh còn thiếu 400.000 đồng nữa ạ". Chú rể cãi: "Tôi ăn 6 bát phở, mỗi bát 25.000 đồng...". Chủ quán từ tốn: "Vâng, thưa quý anh, 6 bát phở là 150.000 đồng, đĩa thịt gà là 450.000 đồng, vị chi là 600.000 đồng ạ". Chú rể móc ví đưa nốt 400.000 đồng, miệng lẩm bẩm: "Tôi chỉ bị mắc lừa một lần thôi. Còn ông sẽ bán cho ai nếu ông vẫn lừa mọi người như vậy?".
"Vâng! Thưa quý anh, chỉ cần 1/4 dân Việt Nam ăn ở các quán như chúng tôi, thì số tiền thịt gà mà quý anh phải trả cũng đủ tôi làm giàu rồi! Xin cảm ơn quý anh đã ghé quán!" chủ quán nói.
2. Tết này tôi đi nghỉ cùng cả nhà. Vì qua tết cả nhà mới quyết định đi nên khó đặt chỗ. Ra đến resort, đứa em gọi điện hỏi anh chị ở khách sạn nào. Gần 19 giờ, thằng em gọi lại bảo em cho người mang biếu anh chị ít hải sản và nồi cháo gà! Ôi chao, vừa ăn chiều xong lúc 16 giờ, biết làm gì với mấy món này trong khi căn nhà nghỉ chỉ có bếp, không nồi niêu xoong chảo, chén đũa. Tôi lại khu nhà hàng của khách sạn, hỏi mượn mấy thứ đó, được trả lời là có thể mượn với khoản tiền thế chân. Hỏi bọn trẻ, chúng bảo thôi ăn luôn ở nhà hàng cho đỡ mệt.
Thế là tôi quyết định để nhà hàng giúp. Thoả thuận là 20% charge theo quy định của nhà hàng, một nhân viên bảo, nhưng người phụ trách lại nói: "Giá charge là 200.000 đồng/kg". Thôi cũng đành!.
Tôi lễ mễ mang đồ ăn xuống nhà hàng: ốc hương và ghẹ đã hấp chín, còn nóng hổi. Còn cả thùng cá nục tươi rói. Chắc nhờ nhà hàng làm giúp món cá nục: nướng và hấp.
Cuối bữa, ăn chỉ hết một nửa cá nục, cũng còn khoảng 1,5 kg ghẹ. Tôi xin mấy cái hộp để mang đồ ăn không hết về chỗ nghỉ rồi đến quầy tính tiền. Cô kế toán vừa in xong hoá đơn và đưa cho tôi. Tiền chart là 2 triệu đồng. Tôi coi hoá đơn tính tiền: tổng cộng hải sản là 10 kg, mỗi kg 200.000 đồng, không lộn!
Tôi bảo cô thu ngân: "Cá nục bao nhiêu kg?". "Dạ! Bốn ký rưỡi!". Giá cá nục đứa em mua ở La Gi (Bình Thuận) chuyển tới: 35.000 đồng/kg! Bốn kg cá nục chỉ bằng một kg tiền charge của nhà hàng!
3. Nhớ lại cách đây 22 năm, tôi và những người bạn đi từ Singapore sang Malaysia vào ngày nghỉ cuối tuần. Trong nhóm có một chị hôm đó là ngày sinh nhật. Chúng tôi chỉ biết điều này khi khách sạn ở Singapore gửi chị hộp bánh với lời chúc sinh nhật vào sáng sớm (4 giờ chúng tôi đã rời khách sạn đi Malaysia).
Lúc về, chúng tôi ăn ở một nhà hàng của Malaysia, gần biên giới với Singapore. Khi thấy chúng tôi mang cái bánh sinh nhật do khách sạn ở Singapore gửi tặng, người quản lý khách sạn nói chúng tôi chờ một chút. Khoảng 30 phút sau, người quản lý nhà hàng ghé lại, đi theo là một người có dáng nghệ sĩ với cây đàn mang theo. Quản lý nhà hàng nói với chúng tôi: "Họ muốn tặng người có ngày sinh nhật hôm nay một món quà: ca sĩ này sẽ hát tặng một bài hát". Người nghệ sĩ dạo đàn và cất tiếng hát Happy birthday to you... Chúng tôi hát theo. Và sau đó anh hát lại bài hát bằng tiếng Malaysia. Tất cả chúng tôi đều vỗ tay: Chúc mừng người sinh nhật và cảm ơn ca sĩ!
Không có phí charge cho phần hát mừng bất ngờ này nhưng cái giá của nó là vô cùng lớn: Tất cả chúng tôi có mặt hôm đó đều có cảm tình với ngành du lịch Malaysia, với đất nước Malaysia!
Trong cuộc đời, có nhiều thứ đáng nhớ và với tôi đây là một điều đáng nhớ - một bài học dành cho những người làm du lịch!
Tôi trả tiền charge, nhưng chợt nghĩ, nếu nhà hàng cho tôi một lời khuyên: chú chỉ nên nướng 1 kg cá.
Bình luận (0)