Đền Taj Mahal và Pháo đài đỏ Agra được UNESCO công nhận là di sản thế giới, chỉ cách một bờ sông Tamuna. Cả hai di sản này gắn liền với câu chuyện tình vĩ đại của hoàng đế Shan Jahal và người vợ thứ hai Mumtaz Mahal.
|
Biểu tượng của tình yêu
Đáp chuyến bay của Jet Airways (9W), theo lời mời của Công ty Vertor Aviation (đại diện cho 9W ở Việt Nam) và với sự hỗ trợ của Công ty Top Travel & Tours (P) LTD của Ấn Độ, đoàn nhà báo Việt Nam đã đến sân bay New Delhi vào lúc 2 giờ 30 sáng. Từ đây, chúng tôi trực chỉ bằng xe buýt đến cố đô Agra để “kịp nhìn bình minh lên ở Taj Mahal” như lời anh hướng dẫn viên Kamesh Saxena cho biết.
Cách New Delhi 220 km, Agra (thuộc bang Uttar Pradesh) là nơi đóng đô của triều đại Mogul - một vương triều hùng mạnh của vùng đất Ấn Độ ngày xưa. Thành phố này có lẽ nhộn nhịp không kém thủ đô New Delhi khi mỗi năm đón đến hơn 4 triệu du khách và nó có đến 3 tài sản vô giá là: Đền (lăng mộ) Taj Mahal, Pháo đài đỏ Agra và Tòa thành Fatehpur Sikri. Cả ba đều được UNESCO công nhận là di sản thế giới lần lượt vào năm 1983 và 1986.
|
Háo hức và chờ đợi, chúng tôi như quên đi sự mệt nhoài của chuyến bay dài khi mà Taj Mahal đã hiện ra phía trước. Bình minh không có được như mong muốn vì mùa mưa ở Ấn Độ bầu trời buổi sáng cũng khá ảm đạm. Mới sáng sớm mà đã có hàng đoàn người nối bước vào cổng thành bên ngoài của ngôi đền thâm nghiêm mà lộng lẫy này. Sự vĩ đại của Taj Mahal với chiều dài lịch sử 358 năm là một trong 7 kỳ quan thế giới, là lăng mộ duy nhất tạo bằng những khối đá cẩm thạch trắng... Có lẽ những điều đó ai cũng đã biết, nhưng câu chuyện về một tình yêu của hoàng đế Shan Jahal với người vợ yêu dấu của mình mới thật vĩ đại trong lòng hậu thế.
Anh Kamesh Saxena kể rằng: Shan Jahal là một trong những vị hoàng đế nổi tiếng của đế quốc Mogul, một ông vua đa tình và cũng chung thủy. Ông có nhiều vợ, nhưng chỉ có nàng Mumtaz, người vợ thứ 2 là người ông yêu thương nhất. Năm 1631, đang chinh chiến ngoài biên ải, biết được hung tin nàng Mumtaz Mahal qua đời sau khi sinh, vua Shan Jahal đã từ cõi biên ải tức tốc trở về Agra và chỉ trong một đêm ngồi bên xác vợ, Shan Jahal đã bạc trắng đầu. Suốt những ngày sau đó, ông chỉ biết ôm xác vợ, mặc cho quần thần can gián... Truyền thuyết còn nói rằng Shan Jahl đã ôm xác vợ đi trong đêm mưa, đi trong sương gió và khi không còn sức lực nữa thì ông đã đến bên sông Tamuna và dừng lại ở đó với một quyết định táo bạo: xây một lăng mộ bằng đá cẩm thạch trắng để chôn cất vợ mình. Toàn bộ sức lực của cả vương triều đều tập trung cho công việc xây dựng này. Vậy mà đến 17 năm sau (1648) lăng mộ mới hoàn thành.
Có một câu chuyện khác, sau khi hoàn thành lăng mộ thì vị kiến trúc sư Ustad Tsa (người Iran), người thiết kế Taj Mahal, trong lúc cảm hứng đã hỏi vua Shan Jahal là có muốn xây thêm một lăng mộ tương tự không. Tức khắc, đôi bàn tay tài hoa của Ustad Tsa đã bị chặt đứt. “Ta đã nói chỉ có một Taj Mahal duy nhất cho nàng Mumtaz Mahal mà thôi”, Shan Jahal gầm lên. Quả là một tình yêu bất diệt!
Nhưng đó chưa phải là đoạn kết của câu chuyện tình. Sau khi Taj Mahal xây xong thì vua Shan Jahal cũng không còn đoái hoài đến việc nước. Ông chỉ còn cái việc “ăn, thở, ngủ...” cùng Taj Mahal. Chính vì thế, người con của ông đã chiếm đoạt ngai vàng của cha và đày ông về pháo đài đỏ bên kia sông, để cho ông đoạn tuyệt với nàng Mumtaz Mahal. Thế nhưng, trái tim của vị vua này ngày đêm cứ thương nhớ về người vợ cũ, nên ông đã có 10 năm ngồi trên một vọng lâu - vị trí đẹp nhất của pháo đài đỏ để nhìn sang Taj Mahal. Và rồi một ngày ông gục chết tại vị trí này mà mắt thì như nhìn về hướng Taj Mahal.
Taj Mahal sẽ sụp đổ ?
Trở lại với Taj Mahal và pháo đài đỏ Agra ngày nay, theo anh Kamesh Saxena, thì mỗi năm có gần 4 triệu lượt người đến tham quan hai nơi này vì nằm trong một quần thể với bán kính 2,5 km. Số lượng du khách đông đúc nên cũng đã có nhiều ý kiến cho rằng cả hai di sản này cần phải giảm tải lượng du khách. Tuy nhiên, điều đó không quan trọng bằng việc con sông Tamuna chảy qua 2 di sản này đang cạn kiệt dần. Báo chí Ấn Độ từng đăng tải ý kiến của nghị sĩ Ramshanka Katheria cho rằng nếu không khơi dòng chảy con sông Tamuna thì từ 2 đến 5 năm tới, những hố móng của Taj Mahal có nguy cơ sụp đổ. Còn nhà sử học Ấn Độ cũng cảnh báo: “Sông Tamuna là một phần của thiết kế kiến trúc nên Taj Mahal. Chính vì vậy, nếu dòng sông này cạn kiệt thì Taj Mahal không thể sống được”.
Vâng, quả là cả nhà chính trị và sử gia kia đều có cái lý của họ. Còn với tôi, dù đứng bên này Taj Mahal nhìn sang pháo đài đỏ hay ngược lại thì dòng sông Tamuna như là một khoảng lặng, dù vơi hay đầy, chứng kiến một mối tình vĩ đại nhất của nhân loại còn đọng lại trong lòng nhân gian mãi mãi... (Còn tiếp)
Cao Minh Hiển
>> Nhà thờ Giáng sinh trở thành di sản thế giới
>> Phiến quân Hồi giáo Mali phá hủy di sản thế giới
>> Hội Gióng trở thành Di sản thế giới
>> Việt Nam có bao nhiêu di sản thế giới?
>> Di sản thế giới thiệt hại vì tàu Trung Quốc
Bình luận (0)