Sáng dậy, trước khi ra khỏi nhà, tôi lại thấy ông bắc chiếc ghế đứng ghé mắt vào công tơ rồi ghi vội những con số vào cuốn tập nhỏ. Công việc này được ông thực hiện đều đặn mỗi khi vừa xong bài thể dục sáng. Ba mẹ tôi nói đùa rằng: "Chắc ông là "nhân viên không lương" được "nhà đèn" tuyển dụng, cử chuyên trách ghi lại số điện tiêu thụ của nhà mình".
Nhiều lúc tôi thắc mắc là tại sao ông phải mất công ghi số điện hằng ngày như thế, đằng nào thì số điện hằng tháng đã có người của công ty "đến hẹn lại… xuống" ghi 1 lần. Với lại công tơ là máy, nó quay chính xác như đồng hồ, theo dõi hoài vậy cũng có giúp được gì đâu. Hay là ông muốn giết thời gian rỗi?
Về sau, tôi mới biết ông không ghi để quên nhanh thời gian mà chỉ đơn giản là cộng trừ tính toán xem nhà dùng điện mỗi ngày ra sao? Câu chuyện về lượng điện tiêu thụ cũng thường được ông cảnh báo trong bữa tối, mỗi khi thấy chỉ số điện bị tăng vọt. Chẳng những việc sử dụng điện mà ngay cả sử dụng nước hay bất kỳ thứ gì thì ông đều tìm cách tiết kiệm tối đa. (Vì dùng nhiều nước thì càng tốn điện để bơm lên bồn).
Có đợt hè trời nóng quá, máy lạnh chạy đều đều thì điện trong ngày tăng lên chóng mặt. Thấy ông lo lắng về số điện trong ngày tăng so với hôm trước, thì được ba tôi giải thích "các cháu cần mát để tập trung ôn thi". Ông cũng cười chấp nhận sự thật, nhưng có vẻ không vui.
Chiều hôm sau, ông không ngồi trong phòng khách bật quạt và xem ti vi như mọi khi nữa mà dành thời gian đi ra ngoài tản bộ, với quạt giấy phe phẩy trên tay. Tối về ông ăn cơm muộn thì cả nhà lại tưởng ông dỗi việc gì mới gặng hỏi. Ông bảo: "Ở ngoài khí trời mát mẻ nên ông muốn ra đó hưởng không khí tự nhiên". Là người hiểu ông nhất nên tôi biết thực ra ông ra ngoài chỉ để đỡ dùng điện và nhường phần điện đó cho con cháu dùng.
Có lần, tôi cũng tâm sự với ông rằng mức sống của xã hội giờ đã nâng cao rồi nên mình không thể ngăn được việc tăng nhu cầu dùng điện đâu. Nhưng ông bảo dù làm việc gì thì cũng phải có kế hoạch và nên đặt mục tiêu để hoàn thành, có tăng nhu cầu điện thì cũng phải dùng cho hợp lý.
Ông còn khoe việc hình thành thói quen tản bộ buổi chiều ở công viên giúp ông làm quen với rất nhiều người bạn nên ông cảm thấy vui hơn. Và mỗi sáng dậy, ông còn vui hơn khi ghi nhật ký và nhìn thấy số điện giảm đi được 1 - 2 số nữa. Tôi tin niềm vui của ông mỗi khi ghi nhật ký công tơ là hoàn toàn có thật.
Thế rồi một ngày khi tôi dậy chuẩn bị đi làm thì không thấy ông ra ghi chép nữa mà nhờ tôi đọc số công tơ hộ. Ông nói người hơi mệt. Vài hôm sau thì ông về với bà mãi mãi.
Sau này, gia đình dọn dẹp đồ ở phòng ông thì thấy nhiều tập vở, mỗi cuốn là 1 năm ghi nhật ký công tơ, có cột ngày tháng, số điện tiêu thụ, rất khoa học. Nhờ kiểu theo dõi thủ công đó mà thói quen tiết kiệm điện của nhà tôi được duy trì trong thời gian dài.
Thấy mọi người ngậm ngùi, ba tôi nhắc: "Thôi từ giờ lo tiết kiệm điện đi, vì có khi ông ở trên trời vẫn theo dõi nhà mình ghi chép điện sử dụng hằng ngày đó". Vắng ông, tôi tải app EVNHCMC cài trong điện thoại để theo dõi số điện thay cho việc ghi chép thủ công như ông lúc còn sống.
Thói quen nhỏ theo dõi số điện hằng ngày trên app của EVNHCMC còn giúp gia đình tôi tiết kiệm được số tiền khá lớn, nên tôi muốn chia sẻ cùng mọi người để cùng nhau tải app Chăm sóc khách hàng về cùng thực hiện.
Và rồi mỗi khi lần giở từng trang nhật ký công tơ của ông, tôi lại rưng rưng…
Bình luận (0)