Và rồi lâu nay câu hỏi cứ loanh quanh trong đầu: “Sài Gòn, có nên thương?” cũng đã có phần nào câu trả lời.
TP.HCM vừa tuyên dương 138 tấm gương điển hình trong phong trào thi đua yêu nước. Tác nghiệp tại buổi lễ, những “đóa hoa” trong “rừng hoa” người tốt việc tốt ấy, như sáng rực cả khán phòng, mà chính tôi cũng ngạc nhiên, và ngộ một điều: Sài Gòn vẫn rất đáng sống, vẫn rất tình người, mềm mỏng và đáng yêu làm sao!
“Một tấm gương sống có giá trị hơn 100 bài diễn văn tuyên truyền” - Phó Chủ tịch nước Đặng Thị Ngọc Thịnh nhắc lại lời dạy của Bác trong buổi lễ, quả thật đúng và ý nghĩa. Họ là những cụ ông, cụ bà đã về hưu nhưng vẫn cháy mình với công tác từ thiện, những đoàn viên thanh niên tình nguyện, những chiến sĩ lực lượng vũ trang ngày đêm bảo vệ bình yên cho TP, những công nhân sớm hôm quét rác, những người thầy tận tụy, những người lao động nghèo nhưng dạt dào tình cảm yêu thương…và còn rất nhiều hình ảnh tốt có trái tim thiện nguyện, nhiệt thành, vô tư nhất
Hằng ngày đọc báo, hôm nay có vụ án này chưa kịp khô giấy mực thì ngày mai lại có vụ án khác. Quả thật, nhiều lúc không riêng gì tôi mà cũng không ít người, cũng mất niềm tin vào cuộc sống…Và nhìn về những tấm gương tốt, không ngờ rằng quẩn quanh đâu đó, những con người tự nguyện đóng góp một cách thầm lặng cho TP văn minh, nghĩa tình…
Và tôi gọi đó là những “đóa hoa đời" tỏa ngát hương thơm…
Và tôi, thế hệ người làm báo non, trẻ, sẽ luôn giữ lửa nghề, với trái tim nhiệt thành, vô ưu nhất, tích cực hòa mình vào dòng người, vào những “rừng hoa” để phát hiện những tấm gương tốt, việc làm tốt, gieo hạt mầm xanh cho những bông hoa đẹp của TP mang tên Bác.
Bình luận (0)