Top 3 danh hiệu vua phá lưới (tạm thời) là những cầu thủ ghi được 4 bàn, đều là ngoại binh hoặc nhập tịch, gồm tiền đạo Bruno Henrique của CLB Hồng Lĩnh (HLHT), đội đang đứng thứ 12 bảng xếp hạng V-League 2020 với 7 điểm; Dược Nam Hà Nam Định (D.NĐ) của Đỗ Merlo có vị trí còn kém cỏi hơn - thứ 13 với 6 điểm; Rimario của Hà Nội, CLB tạm đứng thứ 6 với 10 điểm và có nguy cơ rơi vào nhóm “cầm đèn đỏ”.
Top ghi 3 bàn gồm 11 cầu thủ, trong đó có tiền đạo Ibou Kebe mà ông chủ của đội Hà Nội là bầu Hiển cho Quảng Nam (QN) mượn. Đội bóng vừa thay tướng do HLV Vũ Hồng Việt xin từ chức sau vòng 7, hiện đang đứng thứ 14, cuối bảng xếp hạng, với chỉ 4 điểm. Đội SHB Đà Nẵng xếp thứ 11 với 8 điểm có tới 2 cầu thủ ghi được 3 bàn là Phan Văn Long và Akinade. Một số cầu thủ khác cũng ghi 3 bàn như tiền đạo Wals (HAGL, đứng thứ 9), Mpande (Hải Phòng, đứng thứ 10). Cũng xin được lưu ý là trong danh sách 11 cầu thủ ghi 3 bàn thì ngoại binh chiếm tới 9 (ngoài Văn Long, cầu thủ nội còn lại là Nguyễn Xuân Nam của TP.HCM).
Qua những thống kê tạm thời ở trên, có thể thấy một thực tế, số lượng bàn thắng mà một cầu thủ ghi được nhiều hay ít chưa chắc đã là tỷ lệ thuận với chất lượng của đội bóng mà cầu thủ đang khoác áo. Sự tỏa sáng của các cá nhân chưa chắc đã “ăn thua” bằng sự đồng điệu, hài hòa của một tập thể, hướng tới nhiều trận thắng chứ không quá đề cao việc cá nhân làm ra được bao nhiêu “sản phẩm”. Bởi cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhưng đội của anh ta thua nhiều thì số lượng đôi khi lại vô giá trị. Đội đang đứng đầu bảng xếp hạng V-League sau 7 vòng là TP.HCM, hiệu quả ghi bàn đến từ nhiều cái tên. Ví dụ như Xuân Nam (3 bàn), Công Phượng, Amido (cùng 2 bàn) và Văn Thành (1 bàn).
Bình luận viên Vũ Quang Huy nói: “Một số CLB ở Việt Nam chọn con đường “độc đạo” là dồn hết trách nhiệm ghi bàn vào một hay hai người là rất nguy hiểm. Bóng đá Việt Nam cũng đã từng chứng kiến cách đây mười mấy năm, cầu thủ Đặng Đạo của Khánh Hòa đoạt giải vua phá lưới cuối mùa, nhưng đội bóng của anh vẫn xuống hạng. Hay tại World Cup, có đội tuyển không vượt qua được vòng bảng dù sở hữu cầu thủ ghi được nhiều bàn thắng nhất kỳ World Cup đó. Một đội bóng có thứ hạng cao và có cả vua phá lưới thì thực sự là đội bóng mạnh. Nhưng nếu đội bóng mà chập chờn, thi đấu phập phù, đạt vị trí thấp hoặc rất thấp thì có cầu thủ ghi nhiều bàn thắng cũng không đủ để nói lên điều gì, hoặc có thì là đội bóng đó quá lệ thuộc vào một cá nhân”.
Bình luận (0)