Thất nghiệp làm khủng hoảng tinh thần…
Cũng như bao bạn trẻ khác làm trong lĩnh vực du lịch, Trần Thị Lan Chi (Công ty du lịch Thiên Niên Kỷ, TP.HCM) đã thất nghiệp từ lúc xảy ra dịch bệnh Covid-19 đến giờ. Với Chi, đây như một cú sốc tinh thần vì để đến được với công việc này là một chặng đường vô cùng gian nan của cô gái từng học lớp học tình thương. Từ nhỏ, Chi không nhận được sự quan tâm của bố mẹ, gia đình khó khăn, tự thân Chi phải mưu sinh.
“Việc gì mình cũng làm, ai thuê gì làm nấy, thân gái nhưng toàn làm những công việc nặng nhọc. Lúc đầu thì làm bốc vác ở chợ Tân Định, làm từ 5 giờ 30 - 18 giờ; trời nắng thì dang nắng, mưa thì đội mưa, ngày nào cũng vậy để kiếm tiền đi học. Học xong lớp học tình thương, mình thi đậu và lên học Trung tâm giáo dục thường xuyên, lúc đó một học kỳ (3 tháng) phải đóng 600.000 đồng mà có lúc còn không có tiền để đóng, nên mình làm đủ mọi công việc để kiếm tiền, nhiều khi không biết dòng đời sẽ đưa đẩy đi đâu về đâu”, Chi kể.
|
Cũng chính vì làm quá sức và mưu sinh từ nhỏ nên năm học lớp 11, Chi đổ bệnh nặng rồi sau đó bị thêm một đợt sốt xuất huyết nữa, sức khỏe Chi yếu dần, đau ốm thường xuyên.
Thế nhưng Chi vẫn cố gắng đi học. Không có tiền học ở các trung tâm, Chi tự mày mò học tiếng Anh và cuối cùng cũng xin được làm cho công ty du lịch. Với khả năng tiếng Anh và sự nhanh nhẹn, Chi đã làm rất tốt công việc bán tour du lịch cho khách nước ngoài.
Những tưởng cuộc đời đã bù đắp cho bao tháng năm khổ cực, thế nhưng dịch bệnh ập đến và Chi phải thất nghiệp. “Suốt mấy tháng ở nhà, mình không ngủ được, trăn trở rồi lo lắng, cuộc sống dường như đi vào bế tắc và không có lối thoát. Quá khứ quá khổ cực, cố gắng biết dường nào mới có được công việc ổn định mà giờ thấy tương lai mịt mù, chẳng biết sẽ như thế nào nữa”, Chi bộc bạch.
Chi chịu áp lực rất lớn vì gia đình chỉ có cô là trụ cột chính, mẹ thì nhặt ve chai, bà ngoại đã già yếu. “Bao nhiêu năm qua, bệnh tật rồi đi học nhưng cũng tự thân vượt qua, giờ thất nghiệp rồi sợ lỡ chẳng may có cái gì ập đến thì lấy gì mà chạy chữa. Rồi chi phí sinh hoạt hằng ngày của gia đình cũng không có luôn, nên cảm giác phải nghỉ việc và xác định đến hết năm nay cũng chưa chắc được đi làm lại, thật sự khiến mình bị khủng hoảng tinh thần”, Chi kể.
Không làm việc này thì phải kiếm việc khác
Trong khoảng thời gian nghỉ việc ở nhà, Chi đã đi nộp hồ sơ ở nhiều nơi nhưng không có hồi âm, xin vào làm phục vụ rồi bán quần áo cũng không được nhận, càng khiến Chi bế tắc và cuối cùng cô đã tìm đến việc bán trái cây để kiếm sống qua ngày.
Vì muốn có nguồn trái cây sạch, đảm bảo chất lượng, Chi bắt xe xuống các tỉnh miền Tây, lặn lội qua các cồn nhỏ vào tận vườn người dân để khảo sát, tìm mối mua trái cây mang về TP.HCM bán.
Lúc đầu Chi rao bán trên mạng, nhưng thấy bán không được nhiều, cô ra chợ Phạm Văn Hai xin nhờ khoảng trống trước nhà người dân ngồi bán.
Từ một cô nàng làm du lịch, giờ trở thành cô gái bán trái cây ngoài đường, nhưng Chi vẫn thấy vui. “Có công việc để làm và kiếm được tiền sinh sống qua ngày là mình vui rồi. Hơn nữa, mình cũng có sở thích đặc biệt với trái cây sạch, nên đi bán như thế này tuy vất vả nhưng thấy vui lắm”, nói rồi Chi hài hước, dù đang ở dưới cái nắng gay gắt của tháng 5: “Mấy ngày thất nghiệp ở nhà, ngồi trong mát thấy bức bối khó chịu, còn giờ ra dang nắng thế này mà thấy vui vô cùng, nên chắc là mình sẽ theo nghề bán trái cây này luôn”.
“Từ ngày dịch bệnh, những bạn trẻ làm du lịch khóc ròng rã luôn. Bạn nào cũng chán chường và nản vô cùng. Giờ thì bạn nào cũng phải tìm và rẽ sang ngành nghề mới, vì hết năm nay cũng chưa chắc có việc làm lại. Không tìm nghề mới thì tiền đâu mà sinh sống”, Sang nói.
Và chính Sang cũng vậy, sau thời gian về quê với gia đình, anh đã quyết định lên lại thành phố và với lợi thế về ngoại hình, anh xin vào học nghề làm PT (huấn luyện viên thể hình) cho một phòng tập gym tại TP.HCM. Sau thời gian theo học, Sang cảm thấy khá thích thú với nghề và dự định sẽ gắn bó lâu dài. Sang tính sau này nếu ngành du lịch hoạt động lại, anh vẫn sẽ tranh thủ đi làm vào những ngày cuối tuần để đỡ nhớ nghề.
Vì thất nghiệp, Võ Tiểu Trâm (hướng dẫn viên du lịch tại Công ty Huyền Thoại Việt) phải về quê với gia đình. Nhưng cũng từ đó mà Trâm đã phụ giúp và cùng gia đình phát triển nghề bán cây cảnh, sen đá.
Trâm kể lúc khách bắt đầu hủy các tour, Trâm cũng chỉ nghĩ chắc rồi sẽ nhanh hết dịch và quay lại làm sớm thôi, nhưng không ngờ tình hình dịch bệnh lại phức tạp đến thế.
“Thất nghiệp rất buồn và chán, nhưng rồi cũng nghĩ tích cực là bao nhiêu người cũng vậy chứ không phải riêng mình. Không làm việc này thì phải kiếm việc khác để làm. Ngoài phụ giúp gia đình bán sen đá, mình tính sẽ đi dạy kèm ngoại ngữ cho học sinh, vì vốn ngoại ngữ có sẵn nên mình sẽ tận dụng. Biết đâu lại tìm được nghề mới cũng liên quan đến ngoại ngữ cho đỡ nhớ nghề hướng dẫn viên”, Trâm chia sẻ. (còn tiếp)
Bình luận (0)