Tình thương của mẹ

09/04/2017 21:02 GMT+7

Ngày còn nhỏ mỗi khi ai đó hỏi rằng trong gia đình tôi quý ai nhất, tôi không cần suy nghĩ mà trả lời luôn “quý bố cháu nhất”. Tôi thấy mẹ cười khi nghe tôi nói thế nhưng mắt mẹ đượm buồn.

Tôi nhớ tiếng thở dài của mẹ trong đêm khi nghe chỗ mẹ làm phải nghỉ làm vài hôm vì trời mưa nên không thể thi công được. Tôi nhớ mỗi buổi sáng dù những hôm mưa phùn lạnh ngắt nhưng mẹ luôn thức dậy rất sớm nấu cơm cho tôi ăn để không bị đói khi đi học. Mẹ cứ lặng lẽ như vậy… Tiếc là chỉ khi lớn lên tôi mới hiểu ra.
Tôi đã từng chứng kiến một người phụ nữ khóc như mưa giữa chợ vì bị trộm hàng và toàn bộ số tiền bán hàng cũng là tiền mua thuốc cho con của chị. Tôi thấy chị ngồi thẫn thờ, trơ trọi với vài mớ rau muống mà khóe mắt cay cay.
Tôi không rõ trên đời còn thứ tình cảm nào cao quý và “mặn” như tình mẫu tử không? Nhưng tôi biết ở ngoài kia, ngay giây phút này có biết bao người mẹ đang cật lực cố gắng vì những đứa con của họ. Những người mẹ ấy có khi từng bị con của họ ghét, giận, bỏ khỏi nhà…
Dù vậy, cho đến một ngày nào đó khi những đứa con đã mỏi mệt, hối hận vì không nghe lời mẹ, trở về nhà vẫn thấy mẹ đứng chờ, dang rộng vòng tay đón lấy. Mẹ luôn yêu thương con cho dù có bị tổn thương, mẹ luôn đợi những đứa con dù nhiều lúc con của họ không về.
Mẹ luôn là thế, giản dị, ân cần, cho đi mà không bao giờ mong được đáp lại. Liệu có tình thương nào hơn tình thương mẹ dành cho con không?
Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.